Thứ Năm, 28 tháng 3, 2013

Anh hãy cho em một niềm tin


Em dành cho anh một tình yêu tròn vạnh như tất cả hoa thơm trên cuộc sống này. Giờ đây, chấm hết bằng những câu chửi tục anh dành cho em. Em không biết im lặng là chứng minh cho điều gì nên cứ ngu ngơ chờ mãi.

   Hết thật rồi đúng không anh? Anh đi xa, yêu nhau một năm chỉ gặp có mấy lần, em vẫn chờ, khó khăn, xa cách không là gì với một trái tim đầy cháy bỏng. Chỉ còn một tuần nữa anh hết thời gian thử thách, vượt qua gian khổ để về với cuộc sống đầm ấm và sung túc, em mong chờ lắm.

Yêu nhau một năm chưa một lần đi chơi công viên, chưa một lần đi dạo, chưa một lần nhìn thấy anh trong bất cứ ngày lễ nào. Em đã nghĩ sự chờ đợi, chung thủy tuyệt đối này sắp đơm hoa kết trái, anh sắp về gần bên em. Nhưng tất cả đã hết thật rồi, trái tim mong manh dễ vỡ, vậy mà một câu chửi thề và sự xua đuổi làm em gục ngã.
12h đêm, lạnh, ngày hôm nay đây, khi em chạm tay xuống bàn phím ngồi viết cho anh những dòng này, trái tim em không còn gượng được nữa. Nó đã chết. Lạnh ngắt, từng giọt nước mắt lã chã trên mi rớt xuống theo từng ngón tay gầy, kết thúc mối tình kéo dài đúng năm. Tay run lẩy bẩy, em không biết run vì cái lạnh cắt da thịt của miền Bắc hay run vì đã dồn hết sức để không nấc nghẹn trong đêm.

Em, một đứa con gái tỉnh lẻ, không xinh, không giàu có nhưng đã dành cho anh một tình yêu tròn vạnh như tất cả hoa thơm trên cuộc sống này. Giờ đây, chấm hết bằng những câu chửi tục anh dành cho em. Em không biết im lặng là chứng minh cho điều gì nên cứ ngu ngơ chờ mãi. Giờ em hiểu, mấy tuần im lặng của anh chính là câu nói chia tay mà đáng ra em phải rõ.



Không còn yêu nữa, sao anh không nói em đừng chờ? Tìm ở đâu cho em một tình yêu đơn giản và bình thường nhất đây? Tìm ở đâu cho em một niềm tin?

Ngân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét