Thứ Năm, 28 tháng 3, 2013

Vợ chồng không cùng chí hướng

Càng ngày tình cảm trong tôi càng phai nhạt, quan hệ vợ chồng gần như không có. Đã 2 năm nay chúng tôi chỉ gần nhau 3 lần, có một vài lần tôi cũng thử cố gắng nhưng không được vì thực sự không có tình cảm thì tôi không thể làm chuyện đó được.


Tôi sinh ra và lớn lên tại Hà Nội, cha mất khi tôi còn học lớp 10, chị gái đi lấy chồng, từ đấy trong nhà chỉ có 2 mẹ con. Mặc dù hoàn cảnh gia đình không khá giả nhưng bù lại tôi học giỏi, có chí, cao to và hiền lành nên khi còn đi học tôi được khá nhiều người theo đuổi. Mối tình đầu kéo dài 4 năm từ lớp 12 đến năm thứ 4 đại học, vì lý do có quan hệ họ hàng nên 2 gia đình kịch liệt phản đối.

Hai năm sau tôi bước vào mối tình thứ 2, kéo dài hơn 1 năm, bạn gái và gia đình chuyển đi Anh sống nên chia tay. Năm 28 tuổi tôi quen vợ bây giờ thông qua một người bạn xa. Chúng tôi bằng tuổi và học cùng trường đại học nhưng mãi sau này mới biết. Vợ tôi lên Hà Nội học, làm việc, công tác tại khu công nghiệp, bố mẹ vẫn ở quê. Sau 9 tháng tìm hiểu chúng tôi kết hôn.

Trước thời điểm kết hôn, tôi mở doanh nghiệp, năm 2008 kinh tế khó khăn, các nhà máy nợ nần nhiều nên tôi phải bán nhà nội thành trả nợ, số tiền còn lại tôi vay thêm 350 triệu của ngân hàng, sang Long Biên mua căn nhà. Cũng vì lý do bán nhà nên mẹ muốn chúng tôi sớm kết hôn dù tôi cũng nhận thấy vài điều bất ổn trước khi cưới.

Sau đó, tôi từ bỏ ý định tự kinh doanh và xin vào làm việc tại một Tổng công ty nhà nước. Mặc dù lương tháng gần 10 triệu nhưng cũng chỉ đủ cho tôi chi trả khoản nợ ngân hàng khi mua nhà (tôi vay trong 7 năm). Chi tiêu trong gia đình do vợ lo (lương tháng vợ tôi hơn 8 triệu), mẹ tôi do có lương hưu cao nên mỗi tháng góp thêm 2 triệu để đỡ đần 2 vợ chồng.

Sau 6 tháng kết hôn vợ tôi bắt đầu mang thai, mâu thuẫn về tính cách nảy sinh. Cô ấy cài đặt theo dõi các nội dung tôi chat với bạn bè và ghen với một cô bé đồng nghiệp tại công ty, dù tôi chỉ chia sẻ quan điểm sống, sở thích, kinh nghiệm chuẩn bị cho đám cưới, những chuyện bình thường trong cuộc sống với một cô bé vừa là đồng nghiệp, vừa là vợ sắp cưới của cậu nhân viên phòng tôi. Nhưng vợ tôi nghĩ rằng cô đó thích tôi, bảo tôi lăng nhăng, gái gú.

Càng ngày tình cảm trong tôi càng phai nhạt, quan hệ vợ chồng gần như không có. Đã 2 năm nay chúng tôi chỉ gần nhau 3 lần, có một vài lần tôi cũng thử cố gắng nhưng không được vì thực sự không có tình cảm thì tôi không thể làm chuyện đó được. Trong tôi chỉ còn sự nuối tiếc, nghẹn ngào về người con gái đầu tiên, người đã hy sinh tất cả, bên mình những lúc khó khăn nhất nhưng không một lời phàn nàn.

Mỗi ngày khi tôi về nhà là sự cáu gắt của vợ với con gái khi cháu làm sai hay không chịu ngủ sớm. Đã có lúc tôi tình bán cái nhà để trả hết nợ, mua cái nhà nhỏ hơn, nhưng thời điểm này rất khó bán. Thực sự tôi chỉ muốn chia tay và được sống một mình sẽ đỡ bị nghe càu nhàu nhưng tôi lại thương con và mẹ. Cả đời bà đã một mình vất vả nuôi con để rồi lại mang tiếng.

Tôi cảm thấy bị xúc phạm, nhưng không muốn tranh cãi. Nói thêm về vợ tôi: Cô ấy là người chung thủy, tốt tính nhưng bù lại rất nóng tính, đa nghi, không khéo, đặc biệt nói dai, cái tôi trong người rất cao, luôn cho mình là đúng và suy nghĩ phức tạp theo hướng tiêu cực. Do đặc thù công việc nên đôi khi tôi cũng phải đi tiếp khách, mỗi tháng 1-2 lần. Những lần như vậy tôi đều báo trước, nhưng vợ không tin tưởng, cô ấy luôn hỏi ở đâu, có thể cô ấy sẽ đến tận nơi để kiểm tra hoặc gọi điện liên tục. Nếu tôi không trả lời thì cô ấy có thể gọi hàng trăm cuộc cho đến khi tôi phải nhấc máy, rồi cứ một lúc lại gọi kiểm tra.

Sau một lần đi tiếp khách công ty và đưa bạn gái của sếp về vì tôi đi cùng ô tô với sếp. Ngay ngày hôm sau vợ tôi lên công ty và yêu cầu sếp không để tôi đi tiếp khách vì như thế với cô ấy là ảnh hưởng đến gia đình. Càng ngày mâu thuẫn càng cao. Trong một lần cãi cọ vì sau khi tôi đi tiếp khách về có hơi say, tôi lên giường ngủ, vợ dựng dậy không được liền đổ nước vào mặt. Tôi tỉnh dậy vì bực quá nên vung tay tát cô ấy, bù lại cô ấy xuống bếp lấy dao lên chém trượt chảy máu mặt tôi. Sau một hồi giằng co, mẹ tôi vào can ngăn thì vợ bảo: "Bà chỉ bênh con bà".

Khi con gái chào đời, đúng thời điểm kinh tế khó khăn, có một vài tháng lương tôi bị giảm xuống 7 triệu nên không đủ tiền trả ngân hàng. Tôi phải đi vay thêm 3 triệu và kiếm thêm bằng cách khác nhưng càng kiếm càng lỗ. Vợ biết chuyện nhưng cũng phải lo chi tiêu gia đình và cho con. Khi đến hạn phải trả, vì không có tôi phải đi vay nóng dần dần số tiền lên 30 triệu. Khi bố vợ tôi biết được, ông có ý cho 2 vợ chồng nhưng vợ tôi kịch liệt phản đối.

Cô ấy nói ngôi nhà do mẹ cho tôi thì việc trả nợ là của tôi và tôi phải lo khoản này. Sau đấy hàng tháng vợ tôi có yêu cầu tôi phải đóng tiền nuôi con và tiền ăn cho nhà. Nhưng thực sự với đồng lương của tôi, lo cái khoản ngân hàng gần 10 triệu một tháng đã là quá sức.

Đỉnh điểm là trong đêm tết âm lịch, vì lý do đặc thù tôi phải trực lãnh đạo đêm 30 tết. Nhưng đến 10h cô ấy gọi điện và yêu cầu tôi phải về nhà, đưa con đi chơi. Tôi cũng không muốn căng thẳng trong năm mới nên đi về, Tết dương lịch chúng tôi đã cãi nhau rất to vì tôi đi trực cả ngày. Đúng giao thừa, Tổng Giám đốc, bộ trưởng đi chúc tết nhưng một số anh em bỏ vị trí. Tôi bị kỷ luật 3 tháng lương cơ bản và dừng quyền trưởng dự án 3 tháng. Tôi lại phải vay bạn bè để lo ngân hàng, còn vợ tôi thì nói rằng việc đấy anh phải tính được.

Con gái tôi cũng mới 2 tuổi, chúng tôi chia tay bà không được trông cháu sẽ như thế nào. Vợ tôi nói rằng cô ấy cũng có những ham muốn và nếu cứ sống như thế này thì hãy giải thoát cho nhau sớm. Nhưng khi chia tay thì đừng có gặp con, vì cô ấy không muốn tôi làm ảnh hưởng đến cuộc sống và sự nuôi dạy con của cô ấy. Cô ấy nói rằng tôi không nên xuất hiện trước mặt con, khi đó cô ấy sẽ nuôi dạy tốt hơn.

Thực sự tôi cảm thấy bế tắc, rất mong nhận được lời khuyên từ mọi người.

Hùng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét