Thứ Ba, 12 tháng 3, 2013

Ngộ nhận một tình yêu

Tôi từng ngỡ anh là 'một nửa' hoàn hảo tuyệt đối cho mình nhưng rồi mọi chuyện vỡ tan khi tôi biết anh đã có người yêu.




Tôi và anh gặp nhau trong một chiều thu mưa rơi lã chã. Chúng tôi nhanh chóng lao vào cuộc hội thoại ngắn ngủi nhưng nực cười dù hai con người ở hai đất nước xa xôi. Rồi vài ngày sau, anh kết thúc chuyến du lịch và quay về nước nhưng vẫn hẹn: "Keep in touch" (giữ liên lạc). Khó có ai tin rằng hai chúng tôi nói chuyện suốt mà quên mất cả không gian và thời gian. Anh cho tôi cảm giác như anh là một nửa hoàn hảo tuyệt đối dành cho tôi. Ai đời chỉ là bạn thường thôi mà lại nói nhớ khi không thấy tin nhắn tôi, hỏi ý tôi khi đi chọn lựa mắt kính, tham vấn tâm lý, dành cho tôi tất cả những gì ngọt ngào nhất và thậm chí là chờ tôi cả đêm để năn nỉ, xin lỗi khi nhiều lần tôi hờn giận... 

Đau đớn vì tình yêu ngộ nhận

Và tôi đã phải lòng anh. Sẽ có nhiều người nói rằng tôi tự mơ mộng thôi nhưng quả thật, chỉ có người trong cuộc như tôi mới cảm nhận được tất cả cảm giác anh dành trao. Cũng đã có lần anh ám chỉ tôi là girlfriend(bạn gái) của anh. Chính vì thế, từ lúc gặp anh, đời tôi toàn màu xanh. Ấy vậy mà, bầu trời như tối sầm lại khi một biến cố diễn ra: Tôi buộc mình tạm ngưng chat với anh để dành thời gian cho việc học. Trước ngày "ra đi" ấy, tôi và anh luyến tiếc khôn nguôi và không quên lời hứa: "Never forget" (không bao giờ quên). 

Tôi dự định chờ 2 tháng nữa anh qua Việt Nam sinh sống, tôi sẽ hỏi thẳng để xác định tình cảm của anh. Nhưng không hiểu sao đêm ấy, tôi đã hỏi toẹt ra. Kết quả nhận được là: "I can't love you. I can't love two people in the same time. I don't want to break your heart" (Anh không thể yêu em. Anh không thể yêu hai người cùng một lúc. Anh không muốn làm trái tim em tan vỡ). Tôi đã bật khóc khi biết sự thật này dù nhiều lần trước đó anh khẳng định không có người yêu. 
Có rất nhiều người nói rằng "yêu xa" rất khó nhưng 6 tháng qua, tôi thấy rằng chẳng có gì là khó khăn cả. Bởi lẽ dù xa nhau nửa vòng trái đất nhưng tôi và người ấy vẫn gửi tin nhắn mỗi ngày. 18 tuổi đời, tôi chưa một lần yêu ai thật sự, vậy mà, tôi đã bị "cưa đổ" vì những dòng thư kia.
Tôi đau lắm khi biết rằng mình đã đi quá xa. Tôi luôn nghĩ là hai đứa đã có lối đi chung. Giờ thì thật tồi tệ khi phải cố gắng xóa hết ký ức, niềm vui, nỗi buồn sau 6 tháng bên nhau thật êm ấm. Anh xin tôi đừng dừng lại, hãy bên anh như những ngày qua vì anh không muốn mất một người bạn như tôi. Nhưng làm sao tôi có thể? Chia ly là cách là tôi chọn để quên anh. Dù vậy, tôi biết mọi chuyện sẽ không thể dài lâu nên bây giờ rất hoang mang, bối rối. Tôi mong nhận được những lời chia sẻ chân thành từ các anh, chị độc giả. Xin cảm ơn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét